QUA CỔNG CHÙA
(Chuyên mục thơ Nguyễn Khắc Hiền)
Lắng lòng tiếng chuông buông rơi
Giật mình trẻ lại đùa chơi cổng chùa
Xanh dầy vân lá hoa mua
Nửa mùa tím nhạt nửa mùa tím đâu...!?
Mõ khua động cõi không màu
Giọt tan từng giọt đêm sâu ...sập sùi!
Lời kinh chẳng gợi niềm vui
Nhành hoa đại mãi bùi ngùi về đêm
Ước sao đổi nhớ thành quên
Sắc xuân đắp lại nét duyên thêm dầy...
Uống lời mình để mình say
Thương ai cái bóng nhuộm gầy sắc nâu
Chuông chùa ranh giới đời nhau
Đường quê lòng gió rối nhàu bóng cây!
(Chuyên mục thơ Nguyễn Khắc Hiền)
Lắng lòng tiếng chuông buông rơi
Giật mình trẻ lại đùa chơi cổng chùa
Xanh dầy vân lá hoa mua
Nửa mùa tím nhạt nửa mùa tím đâu...!?
Mõ khua động cõi không màu
Giọt tan từng giọt đêm sâu ...sập sùi!
Lời kinh chẳng gợi niềm vui
Nhành hoa đại mãi bùi ngùi về đêm
Ước sao đổi nhớ thành quên
Sắc xuân đắp lại nét duyên thêm dầy...
Uống lời mình để mình say
Thương ai cái bóng nhuộm gầy sắc nâu
Chuông chùa ranh giới đời nhau
Đường quê lòng gió rối nhàu bóng cây!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét