Chủ Nhật, 26 tháng 6, 2011

bài thơ THANH DẠ nhặt được trên mạng



GHẸO TRĂNG


Mấy hôm vợ tớ vắng nhà
Hết nằm ngao ngán,lại ra hè ngồi
Thương thương,nhớ nhớ đôi hồi
Buồn tình tớ lẻn lên trời ghẹo trăng

Hằng Nga vái lạy thưa rằng:
Từ nay chẳng dám lăng nhăng cùng người
Nhỡ ra con rụng,con rơi
Đào đâu ra được của GIỜI mà nuôi

Tầng Ô-DÔN để thủng rồi
ùn ùn khí thải...cho trời nóng lên
Rừng thì chặt phá triền miên
Nước dâng,bão lũ...đồng điền hòng chi?

Van chàng :Thôi hãy về đi
Kẻo em tiếng bấc,tiếng chì...ngứa tai!


Đỗ ĐÌNH TUÂN
Email:tuanthu 4253@Yahoo.com