Thứ Sáu, 8 tháng 3, 2013

NHỮNG BÀI THƠ TẶNG VỢ TRÊN tạp chí TIẾNG QUÊ HƯƠNG LTMK

22 Bài Thơ Vui Tặng Vợ nhân ngày 8.3


Những Vần Thơ Tặng Vợ nhân ngày 8.3


1. VỢ LÀ….
(Bài 1)

Vợ là mẹ các con ta
Thường kêu bà xã, hiệu là phu nhân
Vợ là tổng hợp : bạn thân,
Thủ trưởng, bảo mẫu, tình nhân, mẹ hiền…
Vợ là ngân khố, kho tiền
Gởi vô nhanh gọn, hơi phiền rút ra
Vợ là biển cả bao la
Đôi khi nổi sóng khiến ta đắm phà
Vợ là âm nhạc, thi ca
Vừa lá cô giáo, vừa là luật sư
Cả gan đấu khẩu vợ ư ?
Cá ươn không muối, chồng hư cãi “bà” (vợ)
Chồng ơi ! đừng có dại khờ
Không vợ, đố biết cậy nhờ tay ai
Vợ là phước, lộc, thọ, tài …
Thuộc trăm định nghĩa, trả bài vợ khen.
                     (Khuyết danh)

2. VỢ LÀ…
(Bài 2)
                        Hôm nay mùng 8 tháng 3
                          Không biết định nghĩa
Vợ là chi đây
Vợ là quả ớt chín cây
Đỏ tươi ngoài vỏ rất cay trong lòng.
Vợ là một đoá hoa hồng
Vợ là “sư tử Hà Đông” trong nhà.
Vợ là nắng gắt mưa sa
Vợ là giông tố phong ba bão bùng.

Nhiều người nhờ Vợ lên Ông
Nhiều người vì Vợ mất không cơ đồ
Vợ là cả những vần thơ
Vợ là cả những giấc mơ vơi đầy
Vợ là một chất men say
Là nước hoa ngoại làm ngây ngất lòng
Vợ là một áng mây hồng
Vợ là hoa hậu để chồng mê say.

Vợ là khối óc bàn tay
Vợ là bác sĩ tháng ngày chăm ta
Vợ là nụ Vợ là hoa
Vợ là chồi biếc Vợ là mùa xuân.

Vợ là tín dụng nhân dân
Vợ là kế toán giải ngân trong nhà
Vợ là biển rộng bao la
Vợ là hương lúa đậm đà tình quê
Vợ là gió mát trưa hè
Vợ là hơi ấm thổi về đêm đông.

Vợ là chỗ dựa cho chồng
Nhiều ông dám bảo vợ không là gì!?
Khoan khoan hãy nghĩ lại đi
Vợ quan trọng lắm không gì hơn đâu.
Việc nhà vợ có công đầu
Nấu cơm, nấu nước, rửa rau, pha trà.
Vợ là máy giặt trong nhà
Vợ là Cát-sét Vợ là Tivi.

Nhiều đêm Vợ hát Chồng nghe
Lời ru xưa lại vọng về trong ta.
Vợ là làn điệu dân ca.
Vợ là bà chủ, vợ là nhân viên
Vợ là cái máy đếm tiền
Vợ là “Nội lực” làm nên cơ đồ
Vợ là thủ quỹ thủ kho
Vợ là hạnh phúc ấm no trong nhà.

Vợ là vũ trụ bao la
Nhiều điều bí ẩn mà ta chưa tường.
Khi nào giận, lúc nào thương.
Sớm mưa, chiều nắng ai lường được đâu.
Vợ là một khúc sông sâu
Vợ như là cả một bầu trời xanh
Vợ là khúc nhạc tâm tình
Vợ là cây trúc bên đình làm duyên
Vợ là cô Tấm thảo hiền.
Vợ là cô Cám hám tiền ham chơi.
Vợ là con Phật, cháu Trời,
Rẽ mây rơi xuống làm người trần gian.

Vợ là… 
(Khuyết danh)

3. VỢ LÀ ...
(Bài 3)

Khi còn là người yêu, vợ là Thiên Thần
Còn em gái của vợ là… Thiên Nga
Những lá thư của vợ là Thiên Thư
Con đường xưa vợ đi là Thiên Đường
Dáng vợ lướt như là… Thiên Long Bát Bộ
Mùi thơm của vợ là Thiên Hương
Tướng đi của vợ là Thiên Tướng
Vợ có tài tề gia nội trợ là Tề Thiên Đại Thánh
Vợ trang điểm là Thiên Hình Vạn Trạng
Phòng ngủ của vợ là Thiên Cung
Nhà của vợ là Thiên Đình
Thành phố vợ ở là Thiên Đô
Chữ nghĩa của vợ là Thiên Văn
Suy nghĩ của vợ là Thiên Kiến
Lý lẽ của vợ là Thiên Lý
Ý vợ muốn là… Thiên Thạch
Vợ quyết mọi việc, gọi là Thiên Định
Lời vợ dặn là Thiên Lệnh
Vợ gọi thì chồng phải… Thiên Bẩm
Con của vợ là Thiên Tử
Ba mẹ anh chị em họ hàng bên vợ là Thiên Triều
Vợ quen chân đi chơi rông dài là Thiên Di
Vợ ngồi lê đôi mách, nói chuyện tào lao là Thiên Tào
Vợ nổi cơn thịnh nộ là Thiên Lôi
Tài mua sắm của vợ là Thiên Phú
Vợ chỉ biết mình là Thiên Vị
Có bồ nhí mà vợ biết được là Thiên Tai
Bị vợ đo hạ ván là Thiên Hạ
Có hai vợ là… Nhị Thiên Đường
Tiền lương, tiền túi, tiền cà phê cà pháo đều bị vợ tóm gọn là Thiên Thu

Hình bóng vợ nay đã đi vào dĩ vãng là Thiên Cổ 
(Khuyết danh)

4. VỢ LÀ…
(Bài 4)

Vợ là thánh chỉ vua ban
Có sao dùng vậy không bàn đúng sai
Quỷ thần chứng cả hai vai
Vợ là chân lý không sai bao giờ ?
Nguyễn Bảo Sinh
                    
                        
5. VỢ LÀ…
(Bài 5)

                        Ngồi buồn mở sách Tàu tra
                  Xem họ định nghĩa Vợ là cái chi?
                          Mở xem sách Mỹ, Âu, Phi
                  Vợ là cái gỉ, cái gì... Vợ ơi?
                          Bắc thang lên hỏi ông Trời
                  Vì sao nhất Vợ nhì Giời hả ông?
                         Phạm trù Vợ quá mênh mông
                  Làm bao nhiêu đức ông Chồng khổ thân...

                         Vợ là tủ đựng áo quần
                 Mỗt này mốt nọ từ chân đến đầu
                         Vợ là một chiếc "UÂY TÀU"
                 Để thì đẹp, cưỡi thì đau cả người...
                         Nộp tiền vợ toe toét cười
                  Xin tiền vợ quát: "Chồng ư...ươi là chồng!"
                         Vợ lả cán bộ thuế vùng
                 Thu róc thu đủ, vét từng hạt ngô
                         Đến kỳ nộp thuế mà lo
                  Không miễn giảm chẳng xin cho kỳ kèo
                         Vợ là hồ nước trong veo
                  Ta như sỏi ném ao bèo bõ chi
                         Có ta vợ khóc tỉ ti
                  Ta đi vợ lại hì hì ha ha....a.....!
                          Vợ là cái túi đựng quà
                  Tóp ta tóp tép thế mà vui ghê
                           Vợ là bà buôn dưa lê
                  Khen chồng thì ít, chỉ chê là nhiều
                           Đôi khi vợ cũng nói điêu
                  Ghét chồng lại bảo rằng yêu mới kỳ (!)
                           Vợ là thám tử tinh vi
                  Mắt thần theo sát bước đi của chồng
                           Vợ là một chiếc công nông
                  Ta như tài xế nhưng không có bằng
                           Vợ là một cỗ xe tăng
                 Ta như pháo tép hung hăng bắn bừa
                          Vợ luôn cảnh giác phòng ngừa
                 Gái quê, hoa hậu chẳng chừa một ai
                          Véo von vợ nói như đài
                 Suốt ngày ra rả điếc tai xóm giềng
                          Vợ là Thủ trưởng uy quyền
                 Trong nhà ta chỉ lính quèn vợ ơi!
                          Vợ luôn luôn đúng ở đời
                 Thế nên "Nhất vợ nhì Giời" chẳng sai!
                          Càng xem càng thấy Vợ oai
                 Á, Âu, Phi, Mỹ, Ma lai, Nhật, Tàu...
                           Việt Nam... tất cả giống nhau
                 Vợ là Duy Nhất thuộc làu kẻo nguy
                           Làng quê cho tới kinh kỳ
                 Vợ là số Một ta thì số... Không (!)
                          Thương thay cái kiếp làm Chồng
                 Oai thì oai thật nhưng... không vị gì...
                       Đỗ Xuân Thu

6. VỢ LÀ…
(Bài 6)
                      
Vợ là tiên nữ kiêu sa
Vợ là sóng gió vợ là bão giông
Vợ là một đoá hoa hồng
Vợ là sư tử Hà Đông sinh thành
Vợ là dòng nước mát lành
Vợ là nóng bức trong anh mỗi ngày
Vợ là một chất men say
Vợ là vị đắng, vị cay trong đời
Vợ là cơm nguội của tôi
Lại là đặc sản mấy người nhà bên

Vợ là cái két đựng tiền
Bỏ vào thì dễ, rút hoài chẳng ra
Vợ là đồ cổ của ta
Để lâu mất giá chẳng ma nào thèm
Vợ là phật, vợ là tiên
Vợ là bà lão nửa điên, nửa khùng
Vợ là một nữ anh hùng
Vợ là bạn gái ngủ chung một giường
Vợ là bà chủ yêu thương
Ngồi lâu lắm chuyện, ra đường thì...buôn dưa.
7. VỢ VÀ TA

Vợ, từ thiếu nữ hiền lành
Đến khi xuất giá trở thành… “quan gia”
Vợ là con của người ta
Và ta quen Vợ chẳng qua vì tình
Có quan thì phải có binh
Nên ta làm… lính hầu tình “quan gia”
Con ta do Vợ sanh ra
Nên ta với Vợ… chẳng bà con chi
Tại vì hôm Vợ vu quy
Ta lỡ làm… lính hầu đi bên nàng
Làm lính chứ không… làm tàng
Tính chất Vợ ta phải càng hiểu hơn
Mỗi khi mà Vợ giận hờn
Áp dụng “công thức giản đơn”… làm huề
Khi Vợ đă ngỏ lời… chê
Thì nên sửa đổi… “đa bê” tức thì (database)
Mỗi khi Vợ nhờ chuyện gì
“Program” Vợ viết nhớ ghi trong lòng
Khi Vợ đă nói là… “không!”
“Nguyên hàm bất định”, đừng mong tìm dò
Vợ mà nổi nóng dằn co
“Bảo toàn định luật” phải lo sẵn sàng
Khi nào cùng Vợ ra đàng
“Bảy hằng đẳng thức” sẵn sàng lắng nghe
Mỗi khi mà đă ngừng xe
Phải lo… “chuyển vế ” mở xe cho nàng
Cùng Vợ đi vào nhà hàng
Không nên tự ư “khai hàm tích phân”
Hễ thấy Vợ cứ nhăn nhăn
“Khảo sát hàm số” nhưng cần làm thinh
Vợ… “input” chữ “Shopping”
Th́… “output” phải áo xinh, váy đầm…
Muốn Vợ đừng có… chầm bầm
Credit cards cứ âm thầm… “khai căn”
Nếu… lỡ mà có lăng nhăng
“Giá trị tuyệt đối” một lần rồi thôi
Tính Vợ mà có muôn đời
Phải nhường Vợ chức… “đương thời quan gia”
Muốn Vợ trẻ măi không già
Lưng ta chắc phải như là… “parabol”
Tính chất Vợ thì phải tuân
Kẻ làm… lính phải luôn luôn thật thà
Nấu cơm, đi chợ, quét nhà…
Quan gọi thì… dạ , bẩm bà có ngay
Quan thương sẽ cười suốt ngày
Quan ghét… lính sẽ bị đày khổ sai
Hễ ai có cười chê bai
Đổ thừa… thương Vợ chứ ai mà…đần
Tính chất phải… học nhiều lần
Nếu không áp dụng trăm phần trăm… thua!!! 
(Khuyết danh)

8. SỢ VỢ

Ngồi buồn kiếm chuyện nói chơi,
Nhất vợ nhì trời… là chuyện tự nhiên.
Ðàn ông sợ vợ thì sang,
Ðàn ông đánh vợ tan hoang cửa nhà.

Ðàn ông không biết thờ “bà”
Cuộc đời lận đận kể là vứt đi.
Ðàn ông sợ vợ ai khi,
Vợ mình, mình sợ sá gì thế gian!!!

Ðàn ông khí phách ngang tàng,
Nghe lời vợ dạy là hàng “trượng phu.”
Ðàn ông đánh vợ là ngu,
Tốn tiền cơm nước, ở tù như chơi.

Lấy nàng từ thuở mười ba,
Ðến khi mười chín tôi đà năm con.
Nàng thì trông hãy còn son,
Tôi thì đinh ốc, bù lon rã rời.

Nắng mưa là chuyện của trời,
Tề gia nội trợ có tôi bao thầu.
Suốt ngày cày cấy như trâu,
Chiều về rửa chén cũng “ngầu” như ai.

Nấu cơm, đi chợ hàng ngày,
Bồng con, thay tã tôi đây vẹn toàn.
Lau nhà, lau cửa chẳng màng,
Ôi thời oanh liệt ngang tàng còn đâu.

Nhiều khi muốn hộc xì dầu,
Xin nàng nghỉ phép, nàng chau đôi mày.
Nàng đòi thi đấu võ đài,
Tung ra một chưởng, chén bay ào ào.

Nhớ xưa mình mới quen nhau,
Em ăn, em nói ngọt ngào dễ thương.
Cho nên tôi mới bị lường,
Mang thân ngà ngọc cậy nương nơi nàng.

Than ôi thực tế phũ phàng,
Mày râu một kiếp thôi đành đi đoong.
Một lòng thờ dzợ sắt son,
Còn non còn nước thì tôi còn… thờ.
        (Khuyết danh) 

            9. CA DAO Mới

              Hôm nay mùng 8 tháng 3
            Tôi giặt giùm bà cái áo của ... tôi 
           
                    Vợ là cơm nguội trong nhà
              Nhưng là đặc sản thằng cha láng giềng
              
10. THƠ VUI TẶNG VỢ
Vợ là ai nhỉ? - Người dưng
Vì duyên nợ phải chung lưng một nhà
Là con khác mẹ, khác cha
Không ruột thịt - ấy thế mà thương nhau
Thương nhau thì thắm miếng trầu
Bỏ nhau thì trắng trên đầu chiếc khăn

 
Vợ là người bạn chung chăn
Khéo co thì ấm, khéo nằm thì êm
Vợ là ai nhỉ? – Nàng tiên
Vợ là cô Tấm thảo hiền đời anh
Có khi “nghiêng nước nghiêng thành”
Hèn ra thì cũng nghiêng... vành bánh xe (!)
Vợ là xuân ở trong... hè
Là hoa thơm ở xum xuê lá cành...
Trăm năm đón bắt trái lành
Một đời vợ giữ khung thành Tình Yêu...
Tú Sườn
11. Mùng tám tháng ba

Ngày mai mùng tám tháng ba
Đêm nay chồng thử lân la hỏi vờ
Mình ơi mình có thích thơ
Để anh trở dậy bây giờ là xong
Ghé tai vợ nói với chồng
Tháng ba ngày tám em không thích gì
Đói thì em đã có mì
Hoa dùng mấy bữa rồi thì… héo thôi
Thơ em cũng ối ra rồi
Em e có nữa em thời ngủ ngay
Mình ơi em thích cái này…
Em muốn mình tặng hôm nay mình à…

Thế là quà tám tháng ba
Chồng vui bèn tặng… ê a cho nàng
———–


12. Em ơi mùng tám tháng ba
Anh xin tình nguyện trông nhà cho em
Em đi thoải mái suốt đêm
Anh ngoan chỉ biết chong đèn chờ thôi
Nếu em có lỡ đứng ngồi…
Với ai anh cũng vui rồi… cho qua
Bởi vì mùng tám tháng ba
Ngày em được phép giăng hoa một lần
Nếu còn e ngại tần ngần
Thì em trông cửa để phần… anh đi.
————-
13. Mùng tám tháng ba
Có người tặng hoa
Người thì tặng ảnh
Người Sôcôla
Tôi đi ra chợ
Chả biết mua gì
Tìm về quầy chó
Mua liền con Ky
Vợ cười hớn hở
Ôm Ky vào lòng
Thế là từ đó
Nàng như quên chồng
Rồi nàng giải thích
Anh phải cảm thông
Con Ky rất thích
Sư tử Hà Đông
Tôi liền đá nhẹ vào mông
Vợ tôi thích chí má hồng rực lên
——-
14. Hôm nay mùng tám tháng ba
Anh đi ra chợ mua hoa tặng mình
Bao nhiêu hoa đẹp hoa xinh
Làm duyên vẫy gió rung rinh chào mừng
Anh nhìn nước mắt rưng rưng
Kiếm đâu được nhánh hoa rừng mình ơi?
Cô hàng hoa miệng tươi cười
- Hoa rừng khó, kiếm hoa nơi thị thành
Chán đời trở gót quay nhanh
Buồn tình anh lấy ảnh mình ra coi
Bất ngờ giật thốt : Giời ơi
Mình là hoa của lòng tôi đây mà
Vội vàng chạy thốc về nhà
Gặp mình anh sướng : Khà… khà… Hoa đây!
——
15. Lại đến ngày tám tháng ba
Mấy lời tặng vợ gọi là báo công!
Vợ là một đoá hoa hồng
Vợ là sư tử hà đông trong nhà
Vợ là nắng gắt mưa sa
Vợ là giông tố phong ba bão bùng.
Nhiều người nhờ vợ nên ông
Nhiều anh vì, vợ mất không cơ đồ.
Vợ là cả những vần thơ
Vợ là cả những giấc mơ vơi đầy.
Vợ là một chút men say
Là vườn hoa dại, làm ngây ngất lòng
Vợ là một áng mây hồng
Vợ là hoa hậu để chồng mê say.
Vợ là khối óc, bàn tay
Vợ là bác sĩ tháng ngày chăm ta
Vợ là nụ, vợ là hoa
Vợ là chồi biếc, vợ là mùa xuân.
Vợ là tín dụng nhân dân
Vợ là kế toán giải ngân trong nhà
Vợ là biển cả bao la
Vợ là hương lúa đậm đà tình quê.
Vợ là gió mát trưa hè
Vợ là hơi ấm thổi về đêm đông
Vợ là chỗ dựa của chồng
Nhiều anh dám bảo vợ không là gì.
Khoan khoan hãy nghĩ lại đi
Vợ quan trọng lắm không gì hơn đâu
Việc nhà có vợ, công đầu
Nấu cơm, nấu nước, rửa rau, pha trà …
Vợ là máy giặt trong nhà
Vợ là cát séc, vợ là ti vi
Nhiều đêm vợ hát chồng nghe
Lời ru xưa lại, vọng về trong ta.
Vợ là làn điệu dân ca
Vợ là bà chủ, vợ là nhân viên
Vợ là cái máy đếm tiền
Vợ là nội lực làm nên cơ đồ.
Vợ là thủ quỹ, thủ kho
Vợ là hạnh phúc ấm no trong nhà.
Vợ là vũ trụ bao la
Nhiều điều bí ẩn mà ta chưa tường.
Khi nào giận, lúc nào thương
Sớm mưa chiều nắng ai lường được đâu.
Vợ là một khúc sông sâu
Vợ như là cả một bầu trời xanh.
Vợ là khúc nhạc tâm tình
Vợ là cây trúc bên đình làm duyên
Vợ là cô tấm thảo hiền
Cho ta thoả thích mọi miền rong chơi.
Vợ là con phật, cháu trời
Rẽ mây tụt xuống làm người trần gian
Thiêng liêng lắm, xin miễn bàn
Định nghĩa không đúng chết oan có ngày.
Mấy lời định nghĩa chưa hay
Mong em xá tội, đừng bay về trời!
Vợ ơi! ơi vợ! vợ ơi
Dẫu cho răng rụng – suốt đời anh yêu!

—–
16. Hôm nay mồng tám tháng ba
Giá hoa thì đắt, giá quà thì cao
Tiền lương tiêu hết hồi nào Thù lao,
tiền thưởng chẳng trao lễ này.
Lễ này ai nghĩ cũng hay,
đây là dịp để giải bày khó khăn…
Ai đem quà cáp kềng càng,
riêng tôi dâng tặng cho nàng thơ thôi
Hoa hồng mấy bữa héo rồi
Còn thơ thơ mãi tuyệt vời là thơ
Hôm nay mồng 8 tháng 3
Chị em hừng hực đi ra đi vào
Anh em trong bếp phều phào
Bây giờ em muốn anh vào hay ra
Chị em tủm tỉm xuýt xoa
Em thì chẳng thích anh ra tí nào
Anh em khí thế dâng trào
Vứt ngay chén đĩa ào ào xông vô Mây vờn, chớp giật, hô hô
Giường nghiêng chỏng ngã anh mô cũng đừ
Bỗng nhiên trời đất tối mừ
Anh em ai cũng ngất ngư phờ phà
Chị em tức tối kêu la
Trời ơi biết thế cưới ba thằng chồng… ha ha!!!

—–
17. Hôm nay ai đẹp bằng em
Tóc xanh da trắng lại chen môi hồng
Môi hồng da trắng tóc xanh
Anh đây chẳng hiểu là em chuyện j`
Ngó lịch anh mới e dè …
Thì ra là 8 tháng 3 lại về.

____________
18. Ngày 8/3
Em cứ ngồi ngắm hoa.
Em cứ ca cứ hát.
Anh sẽ lo rửa bát.
Anh sẽ lo quét nhà.
Anh sẽ lo giặt là.
Em uống gì anh pha.
Chợ gần hay chợ xa.
Anh lần ra được hết.
Món em ưa anh biết.
Em cứ chờ mà xem.
Em đánh phấn xoa kem.
Anh nhặt rau vo gạo.
Em ung dung đọc báo.
Anh tay nấu tay xào.
Anh tự làm không sao.
Đừng lo gì em nhé.
Tà áo em tuột chỉ.
Đưa anh khâu lại giùm.
Nho anh mua cả chùm.
Buồn mồm em cứ nếm.
Bạn gái em mà đến.
Cứ vô tư chuyện trò.
Anh tắm cho thằng cu.
Rồi anh ru nó ngủ.
Màn hình bao cầu thủ.
Nghe em hét “vào rồi”.
Hết một ngày em ơi.
24 giờ thôi nhé. 

(Khuyết danh) 

19. Nói Với Phu Nhân

Không có em đàn làm sao anh hát
Không em nhã nhạc làm sao anh ca
Cảm ơn trời có đôi ta
Cảm ơn em hóa đàn bà vì anh.
Văn Công Mỹ
 
20. Vẫn Là Em

Vẫn là em tự hôm  xưa
Áo tinh khôi níu gió đùa bước chân
Môi hồng biết níu thanh tân
Em độ lượng níu thanh xuân cho chồng.
Văn Công Mỹ

21. Đọc Thơ Nịnh Vợ

Em rưng rưng, anh rưng rưng
Biết anh giỏi nịnh, có mừng không em?
Để cho câu nịnh xuôi vần
Trái tim rướm máu trăm lần đó nghe!
Văn Công Mỹ

22. Tặng Th.

Cho dù tập tễnh làm thơ
Cũng xin liều mạng thập thò ghẹo em
Nếu tình đóng cửa cài then
Anh làm kẻ trộm bay lên hàng rào
Nếu tình sắc lẻm gươm đao
Anh làm bại tướng té nhào trước em
Nếu tình chất ngất oan khiên
Anh làm tu sĩ độc quyền cầu kinh
Chỉ lo em bị giật mình
Bao nhiêu thơ phú bỗng thình lình…bay !
Văn Công Mỹ

MT Sưu tầm
(Mail của Saigonyeuthơ)

NHỚ PHỐ BÈO

(tặng TUÂN-THU/ Phố Bèo)


Có Phố nào như phố ấy không
Phố Bèo – một thuở gọi Khe Cùng
Tình duyên trôi dạt trên triền núi
Phúc phận kiên trì ở bến sông
Gió táp,mưa sa,trời đất xám
Hồn trinh, thơ bổng,nước mây hồng
Bà Đanh* ngày trước còn thua vắng
Bèo Phố giờ đây khách đến đông !

Phố Hóp ngày 8 tháng 3 năm 2013
THANH D / NGUYỄN DUY D
 
*Một ngôi chùa hoang ở Hà Nội (vắng như chùa Bà Đanh) 

ẢNH TÂN VĂN


SUY TƯ NĂM TỴ !