Thứ Năm, 29 tháng 1, 2015

THƠ CỦA BẠN THƠ (PHẠM THANH QUANG - HV HỘI NHÀ VĂN)

THUYỀN ĐÁ BÊN HỒ CÔN MINH
 
Một chiếc thuyền không phải là thuyền vì làm bằng đá
Một khối đá không còn là đá vì phải làm thuyền
Cái nghịch lý ở đời tôi sờ thấy
Sóng trên hồ ràn rạt vỗ niềm tin !?..


Ôi ý tưởng nửa nghìn năm trước
"vua là thuyền và nước là dân"
Không muốn thuyền bị nước kia đánh đắm
Nên phải làm bằng đá vạn cân?..


Vua chúa hỡi chắc thời nào cũng vậy
Cứ oái oăm muốn đá nổi nước chìm?..
Công sức nhân dân việc chi làm chả được
Không ít người đã hóa đá trái tim!


(Di Hòa Viên Bắc Kinh: 16.10.1998 )
RÚT TRONG TẬP THƠ "KHOẢNG LẶNG KHÔNG GIAN"
NXB HỘI NHÀ VĂN NĂM 2000. PTQ

AI NGỜ !...



AI NGỜ !...




Thơ tình có lắm chữ “Em”
Cho nên vợ đã nổi ghen lạ lùng :
Gió mưa, sấm chớp đùng đùng
Tuyên bố “ bỏ chồng “ – Thật tội nhà thơ .

Nhà thơ bỗng hóa bơ vơ (tự do?)
Thơ tình
Thơ tiếc
Ai ngờ...
Hay hơn !

Phố Quê 1/2015
THANH DẠ