Thứ Năm, 15 tháng 5, 2014

TÀU TRUNG QUỐC CỐ TÌNH ĐÂM CHÍNH DIỆN TÀU CẢNH SÁT BIỂN VIỆT NAM

BÀI TRÊN FACEBOOK

GỬI QUẦN ĐẢO TRƯỜNG SA của Đỗ Nam Cao. Một bài thơ hay đến rơi nước mắt về Trường Sa, xứng đáng đưa vào sách giáo khoa :
Cố thi sĩ Đỗ Nam Cao viết bài này năm 1987, linh cảm trước xảy ra sự kiện chấn động: Trung Quốc lùa quân tới Trường Sa, giết hại hơn 60 chiến sĩ Việt Nam giữ đảo và đánh chìm 3 tàu của ta, chiếm đảo Gạc Ma năm 1988.


GỬI QUẦN ĐẢO TRƯỜNG SA
Trường Sa ư với ngày thường xa thật
Đảo ở đâu tôi có hỏi đâu mà
Điều khốn nạn là chỉ khi máu đổ
Đảo mới gần mới thật đảo của ta

Các anh cắm ngọn cờ Tổ quốc gió cuồn cuộn
Sóng lừng ngầu bọt bãi san hô
Kẻ muốn nhổ ngọn cờ khỏi ngực
Thì nhận đây dòng máu nóng hực ra
Chính lúc bấy giờ tôi mới hiểu Trường Sa

Hiểu đến xót xa
Tổ quốc là vỏ con ốc biển
Anh nâng niu cất gửi tặng quà

Các anh chết làm gì có mộ
Làm gì có đất cho máu tụ thành hồn
Máu tan loãng thân thể chìm mất dạng
Chỉ còn đảo và cờ Tổ quốc giữa trùng dương

Xin cứ giận các anh rồi thứ lỗi
Ôi con tôi sao nó bỗng khóc òa
Tôi hôn con ghì Trường Sa vào ngực
Bãi đá ngầm cào rách thịt da


1987

THƠ TRÊN TRANG BẠN (TRẺ) FACEBOOK !

Ngu ngơ lạc bước trong chiều
Lòng mong tìm lại cánh diều năm xưa
Thời gian thấm thoắt thoi đưa
Cánh diều năm ấy cũng vừa đứt dây.

Ngẩn ngơ ngắm một dáng mây
Không gian rộng lớn hao gầy lòng ta
Mây hồng thời cũ đã xa
Giờ là mây tím lượn qua hững hờ.

Ngập ngừng chân bước ta chờ
Xiêu xiêu lối cũ người giờ nơi đâu
Thoảng nghe hương gió canh thâu
Mảnh trăng vỡ... tạc nỗi đau vô hình.


( Viết cho tình yêu buồn. HL206)