Thứ Sáu, 16 tháng 11, 2012

NHÀ THƠ- NHÀ GIÁO (2)

Thứ tư, ngày 14 tháng mười một năm 2012 


3.Thầy Đậu Kế Đức

Về thầy Đ.K.Đ,tôi đã có 2 lần giới thiệu với tiêu đề “ THÀY GIÁO TOÁN LÀM THƠ” Tháng 10-2012 ,thày có bay từ SÀI GÒN ra HÀ NỘI và có ghé thăm tôi với một tập thơ mới in tưa đề là “LỜI RU BAN CHIỀU”nhân kỷ niêm sinh nhật lần thứ 77 .. Đây là tập thứ 6, sau 10 năm “mồ côi vợ”. Ở lại chơi 3 ngày,2 đêm,thày đã tranh thủ đến thắp hương tại đền thờ THI HÀO NGUYỄN TRÃI và tham quan NHÀ TRƯNG BÀY GỐM CHU-ĐẬU nổi tiếng của XỨ ĐÔNG .

   Xin giới thiệu 3 bài mới nhất của thầy :

   Bài 1 – BẠN THỜI CẮP SÁCH
(tặng bạn học sinh 10A
trường tư thục Ba Đình 1958-59)

Gĩa trường biền biệt ra đi
Chân trời góc bể dễ gì gặp nhau
Năm mươi năm lắm bể dâu
Chiều nay hò hẹn bạn bầu Hồ Tây
Uống đi để tỉnh,để say
Ôm nhau xóa nợ yêu chay,mộng thầm
Bạn bè từ thuở xa xăm
Bao thời cắp sách – ngải trầm khó phai
Đi cho rạc trắng đời người
Vẫn trong râm mát xanh tươi bạn bầu
Một thời hàm phẩm thấp cao
Giờ chung một chiếu mày tao thỏa tình !

Hồ Tây  9-2009  ĐKĐ

Bài 2 :CÔN SƠN MỘT CHIỀU THU
(Qúy yêu tặng Nguyễn Duy Dự & các bạn Lưu,Ngôi,Trãi…)

Côn Sơn chiều muộn cuối thu
Vừa tan cơn bão,mây mù còn giăng
Tàn thu nắng cất vội vàng
Còn heo may gió giữa ngàn thông reo

Nghe hồn Nguyễn Trãi phiêu diêu
Tiếng gươm khua,tiếng đời kêu xé lòng
Người ơi văn võ phiêu bồng
“Trời xanh quen thói má hồng đánh ghen”

Lệ Chi Viên ! Lệ Chi Viên !
Mấy trăm năm vẫn còn nguyên lệ buồn
Lời sàm tấu,máu đào tuôn
Nhân tình thế thái lưỡi gươm mù lòa

Chúng con đây – mấy gã khờ
Dẫu rằng ngô ngọng cũng thơ dâng đời
Trầm hương xin gửi lên Người
Nguyện cầu nhật nguyệt rạng ngời muôn sau !...

Côn Sơn 18h00  30-10-2012
Phố Hóp NS 31-10-2012 Đ.K.Đ

TRẮNG & ĐEN

Tờ giấy trắng buổi ban đầu
Trắng như sa mạc - trắng màu hoang sơ
Mực đen...nào có ai ngờ
Viết nên giấy trắng thành thơ,thành người

Bảng đen - đen kít đêm dài
Mù đen như thể loài người hồng hoang
Một mai bảng chợt sáng bừng
Từ viên phấn trắng thắp vừng dương lên

Trắng đen trong khắp nhân gian
Trắng đen thấp thoáng mọi miền quê xa
Mải mê nào có ai ngờ
Tóc đen lay láy bây giờ trắng phau !

ĐẬU KẾ ĐỨC