Thứ Hai, 26 tháng 1, 2015

NHÌN NHAU THỞ DÀI



NHÌN NHAU THỞ DÀI
(Chuyện đời chéo ngoe)




Mình già, thì vợ cũng già
Mình yếu, vợ cũng bảo là “yếu hơn”
Hỏi ai giải được nguồn cơn
Hai thằng bỗng hóa cô đơn hai thằng !

Có cô hàng xóm bảo rằng :
- Cho Em giúp việc – gọi bằng Ô - SIN
giúp Anh, giúp Chị 2 bên
ai cũng nhàn hạ, và Em được nhờ !

Vợ rằng : “Cô bảo gì cơ ?...
còn cái chuyện ấy, hãy chờ...kiếp sau !”
Thế là 3 đứa đều đau
Cả 3 bấm bụng, nhìn nhau...thở dài !

Phố Quê
Những ngày cuối năm Ngựa
(26/1/2015)
THANH DẠ

ĐƯỜNG THI XƯỚNG HỌA

THƠ HỌA VUI CÙNG BẠN PHÂY BÚC

  TRỜI HÃY GIÚP TÔI...
(Họa đảo vận bài Mơ hão...
của Đỗ Đăng Cang )
 
Dẫu muốn, nhưng rồi cũng phải thôi
Tuổi hơn bẩy chục cái xuân rồi
Hàm răng như cửa không còn cánh
Mái tóc tựa mây đã mãn trời 

Mở két thấy còn vô khối bạc 
Vũ trường cũng có khá nhiều nơi
Cái buồn ở chỗ không còn sức 

Nếu được, xin trời hãy giúp tôi !

THANH DẠ


CHÁN BỎ ĐỜI
(hoạ cùng Bác Đăng Cang)

Bà hắn đi chơi đã tháng rồi
Xuân về rét buốt cái thân tôi
Lạnh lùng nhà cửa ngơ sông núi
Thổn thức ao chuôm nhớ biển trời
Mấy bận thăm dò lầu khắp chỗ
Đôi lần muốn thử quán vài nơi
Thò tay móc ví vài xu lẻ
Chán chết cam lòng muốn cũng thôi


PNV

PHỤ CHÉP BÀI XƯỚNG CỦA ĐỖ ĐĂNG CANG :
NHÂN DỊP ĐÓN XUÂN ẤT MÙI:

MƠ HÃO CỦA LÃO CHĂN DÊ
.
Ất mùi xuân mới sắp về rồi
Cảm xúc trào dâng đến với tôi

Muốn vượt biển khơi thăm đảo vắng
Thích leo núi dốc ngắm mây trời
Ước đi du lịch chơi nhiều nước
Mơ được đón chào ở mọi nơi
Lục khắp túi mình tiền chẳng thấy
Nên đành chăn mấy chú dê thôi
.

HN 31-12-2014