Thứ Ba, 28 tháng 10, 2014

BỐC GIỜI MỘT CHÚT :


CÓ THỂ...


Đông chưa về, sao lòng đã hướng xuân
Mình cũng có TẦM NHÌN THẾ KỶ ? !
Sắp đặt thế giới này, đâu chỉ là nước MỸ
Một cháu gái da đen cũng có thể làm !


Phố Quê 28/10/2014 .TD

Thứ Năm, 23 tháng 10, 2014

THỜI TIẾT NGÀY MAI

THỜI TIẾT NGÀY MAI



Phập phồng thời tiết ngày mai
Những điều dự báo đúng sai thế nào
Gió mưa...chuyện của trời cao
Lão nông lòng dạ nôn nao, phập phồng !...


23/10/2014
Phố Quê Chiều Muộn
THANH DẠ NGUYỄN

Thứ Ba, 21 tháng 10, 2014

VĨNH BIỆT NHÀ THƠ PHẠM NGỌC CẢNH

Đại tá, nhà thơ Phạm Ngọc Cảnh, sinh năm 1934 tại thành phồ Hà Tĩnh, công tác tại tạp chí Văn nghệ Quân đôi, đã qua đời ngày hôm nay ( 21-10). Vĩnh biệt nhà thơ, chia buồn với gia quyến, chúng ta cùng đọc lại một trong những bài thơ hay nhất của ông:

LÝ NGỰA Ô GIỮA HAI VÙNG ĐẤT

Anh lớn lên vó ngựa cuốn về đâu
gặp câu hát bền lòng rong ruổi mãi
đường đánh giặc trẩy xuôi về bến bãi
Lý ngựa ô em hát đợi bên cầu

Hoá vô tận bao điều mơ tưởng ấy
bao câu hát ông cha mình gởi lại
sao em thương câu lý ngựa ô này
sao anh nghe đến lần nào cũng vậy
sao chỉ thấy riêng mình em đứng đấy
chỉ riêng mình em hát với anh đây.

Làng anh ở ven sông
sắp vào tháng tư
mắt tình tứ rủ nhau về hội Gióng
mùi hương xông nụ cười lên nhẹ bổng
ai chẳng ngở mình đang đi trong mây
ai chẳng tin mình đang rong ngựa săt
cả một vùng sông ai chẳng hát
sao không nghe câu lý ngựa ô này.

Thế mà bên em móng ngựa gõ mê say
qua phá rộng duềnh doàng lên dợn sóng
qua truông rậm
đến bây giờ anh buộc võng
gặp mối dây buộc ngựa gỗc lim già
suốt miền Trung sông suối dày tơ nhện
suốt miền Trung núi choài ra biển
nên gập gềnh câu lý ngựa ô qua.

Anh đa tình nên cứ muốn lần theo
xấu hổ gì đâu mà anh giấu giếm
đêm đánh giặc mịt mù cao điểm
vạch lá rừng nhìn xuống quê em
mặt đất ra sao mà thúc vào điệu lý
khuôn mặt ra sao mà suốt thời chống Mỹ
lý ngựa ô hát đến mê người
mỗi bước mõi bồn chồn về đó em ơi.

Hay vì làng anh ở ven sông
những năm gần đây tháng tư vào hội Gióng
đã hát quen lý ngựa ô rồi
khen câu miền Trung qua truông dài phá rộng
móng gõ mặt thời gian gõ trống
khen câu miền Nam như giục như mời
ngựa tung bờm bay qua biển lúa
ngựa ghìm cương nơi sông xoè chín cửa
tiếng hí chào xa khơi...
hay em biết quê anh ngoài đó
câu hát bắc cầu qua một thời quan họ
câu hát xui nhau nên vợ nên chồng
lý ngựa ô này hát theo đường đánh giặc
có điều gì như thể ẩn vào trong?

Em muốn về hội Gióng với anh không
để anh khoe với họ hàng câu lý ấy
em muốn làm dâu thì em ở lại
lý ngựa ô xin cưới sắp về rồi
đồng đội của anh đã chọn mùa thắng giặc
cũng sắp về chia vui.

2/1976

Nguồn: Tuyển tập thơ "Tình bạn tình yêu" xuất bản 1987

Thứ Hai, 20 tháng 10, 2014

Thứ Tư, 15 tháng 10, 2014

TRÓI NHAU...



TRÓI NHAU





Trói nhau bằng những nụ cười
Có khi còn chặt hơn mười loại dây

Trói nhau bằng nụ hôn say
Khiến người chẳng muốn có ngày thoát ra

Trói nhau bằng cái nết na
Khác gì địa võng, thiên la...hỡi người !

Ơi người-dưng-của-ta ơi
Ta mong được trói bằng lời...yêu thương !

Phố Hóp 15/10/2014 T.D

CHÀO NGÀY MỚI



CHÀO NGÀY MỚI



Mỗi ngày mới mang về bao cái mới
Để chiều buông, ta lại đợi ngày mai
Ôi cuốc sống luôn có niềm mong đợi
Và có niềm hứng khởi bởi tương lai

Cuộc đời đi – đi trên chặng đường dài
Ta dò dẫm nhận ra từng chặng một
Khi mỏi mệt hãy tìm nơi nghỉ tốt
Tạm dừng chân xả mệt, hỏi thăm đường

Đích tìm về là một cõi yêu thương
Một tổ ấm nhỏ to tùy ý
Có đối tác và có tình có lý
Để cầm tay bền bỉ...Lại lên đường !

Phố Quê 15/10/2014  T.D

Chủ Nhật, 12 tháng 10, 2014

TỰ DO BẬT KHÓC






TỰ DO ƠI HỠI, TỰ DO !

Cám ơn Em đã vắng nhà
Để Anh có phút được là chính Anh

Hôn nhân là chiếm hữu mình
Là tự dâng hiến, hy sinh suốt đời

Đinh thuyền ghim chặt hai người
Đâu còn dám nở nụ cười cùng ai ?

Đâu còn hiện tại, tương lai
Tự Do bật khóc tiếc hoài...ngày xưa !
                         
Phố Quê 9/10/2014 T.D