Thứ Năm, 16 tháng 6, 2011

HUYỀN TRÂN TÌNH SỬ

Huyền Trân Tình Sử

 


















Huyền Trân đang độ ngát hương xuân
Vâng mệnh vua cha lấy Chế Mân
Những tưởng giao duyên và kết nghĩa
Nào ngờ lỡ bước với sa chân
Giải lời ước hẹn: đau lòng chúa
Giữ nghĩa bang giao: chết mĩ nhân
Món của hồi môn thành món nợ
Sự đời được, mất dễ đâu cân


THANH DẠ     9-2010    TỪ PHỐ HÓP,NAM HỒNG



 

CÔNG ĐỨC NHÀ TRÂU


CÔNG ĐỨC NHÀ TRÂU
Đi cày từ thuở khẩn hoang
Thân trâu đãtrải muôn vàn khổ đau
Bây giờ đồng cạn, đồng sâu
Có CON-TRÂU-SẮT hát câu đổi đời...
Vẫn còn món"thịt trâu tươi"
Món DA bưng TRỐNG cho vui HỘI LÀNG

LÀNG HÓP  11-2009  THANH DẠ



 ..






TẠI TÔI


TẠI TÔI

Mẹ bảo hôm nay trời ốm
Con đừng đổ thóc ra phơi
Mẹ bảo hôm nay mẹ ốm
Con đừng bỏ nhà đi chơi

Hôm sau bỗng trời nắng đẹp
Tôi quên phắt mẹ dặn lời
 Mẹ tôi một mình phơi thóc
Chợt mưa , mẹ cảm,qua đời

Tại tôi không biết nghe mẹ
Giờ thành đứa trẻ mồ côi
Nghe lời mà không hiểu lẽ
Ân hận đến bao giờ nguôi ?

phố HÓP 8-3-2011

bố tự kiểm điểm

LÀM BỐ

Cứ suốt ngày mắng mỏ con
Rằng ngu,rằng dại,rằng non,rằng khờ
Con hỏi:Làm gì bây giờ?
Thì mình lại hóa ngẩn ngơ,điếc đần


Dậy con... cần thật là cần
Nếu BỐ mà LÁO "nỏ mần" được đâu !

                       Phố Hóp ngày bãi khóa 5-2011 
 

gửi NHÀ THƠ SONG THU

Kính chào nhà thơ Song Thu cư dân mới của xóm Tri Ân với món quà nhập tịch "CÂY DỨA ÔNG" rất tuyệt.Hình tượng cây dứa ông làm tôi liên tưởng đến thân phận một người bạn  học cùng lớp từ 
 thuở thiếu thời .Người ấy quê ở xã Cổ Thành huyện Chí Linh .Đã có lần người ấy rủ tôi cơm nắm muối vừng đi thăm CHÙA HUN .CHÙA HUN lúc bấy giờ nhỏ như một cái miếu giữa rừng hoang bốn phía.Những năm tháng sau này người ấy lại quần nâu áo vá cùng tôi lên tận kinh thành Thăng long  để học nghề "gõ đầu trẻ".Tôi có rất nhiều kỷ niệm ngây thơ và chân thật với người ấy.Nếu cần tôi có thể "bật mí" với nhà thơ.

      Kính thư
THANH DẠ

 

thanh hà mùa vải

THANH HÀ MÙA VẢI

Thanh hà mùa vải ai về
Mà nghe rộn rã tiếng ve gọi bầy
Ôi mầu vải chín trên cây
Những mâm xôi gấc dâng đầy trời quê

Đi trong vườn vải mải mê
Tưởng như đi giữa bốn bề hương cây
Nâng chùm quả nặng trên tay
Tưởng trời cao với đất dày tròn căng

Dịu dàng những tối mơ trăng
Lời ai quê kiểng nói rằng yêu ta
Dòng Hương lắng đọng phù sa
Bao đời bồi đắp quê nhà thẫm xanh

Thanh Hà vị vải ngọt thanh
Một lần nếm thử cũng thành nhớ thương

Hải Dương 5-2011