Thứ Năm, 21 tháng 8, 2014

THANH DẠ VỚI QUỲNH HOA






THƠ CỦA BẠN THƠ


TỰ TRÀO
Vũ Giang


Tuổi ngoại sáu mươi tưởng hỏng rồi
Trái tim thấy khoẻ vẫn vui tươi
Một giờ bạn trẻ xong vài hiệp
Cả tiếng tớ già một séc thôi?

Võ luyện thường xuyên không mệt mỏi
Văn ôn liên tục để vui chơi
Xuôi tay nhắm mắt lòng thanh thản
Chẳng phải oán than tiếc của trời.
* * * * * *
Chẳng phải oán than tiếc của trời
Khi nào thấy mệt quá đành thôi
Người hiền tình nghĩa luôn nồng thắm
Kẻ dữ lọc lừa sẽ bạc vôi

Ta gắng thực hành theo chính kiến
Không làm theo lệnh giống Thiên Lôi
Sống vui sống khoẻ cùng con cháu
Tìm đến kẻ đau để giúp người.
* * * * * *
Tìm đến kẻ đau để giúp người
Đi tìm bạn trẻ để cùng chơi
Làm cho cuộc sống luôn tươi mát
Rạng rỡ nụ cười ở khoé môi

Từ biệt mọi người xa cõi tạm
Thi ca vẫn tan chảy trong đời
Mấy dòng vui hoạ cùng bằng hữu
Đứt bóng là dừng phải vậy thôi...!
 
— tại Cư Xá Bắc Hải Quận 10.

THƠ CỦA BẠN THƠ : BÌNH ĐỊA MỘC - TP HỒ CHÍ MINH

Thơ Điên
P/s: Một chút thay đổi về cuộc sống. Một nỗi buồn len lén tâm tư. Một bước chân xa dần ... thế là định bỏ facebook nhưng không đành, không được, không nên. Hôm nay Mộc quay về xin chào các bác. Cảm ơn và chúc mọi người một ngày thật vui, thật nồng nàn nhé. Hù!
Một lần tôi thử hóa điên
Xé tà áo cột ưu phiền người dưng
Khách qua đường bước ngập ngừng
Nhớ ngày xưa tự nhiên dừng cuộc chơi

Lang thang cuối đất cùng trời
Như con thuyền quyết định rời dòng sông
Một hôm bụng rỗng rồng rông
Mới hay cơm gạo vốn không vô tình

Điên nhưng thi thoảng giật mình
Sợ khi tĩnh bất thình lình ngất ngư
Vùi đầu vào giấc hao hư
Nhắm con mắt lại coi như chết rồi

Chỉ là chuyện thử điên thôi
Nên câu chữ hóa chập chồi quanh co
Xin em hãy mở lòng cho
Thơ tôi được sống, được lo phận bèo

Mai về xuôi nắng trong veo
Thắp câu lục bát nhẹ gieo vần chiều
À ơi mây nước phiêu diêu
Muốn điên nên đã ít nhiều nhớ em ...

Quảng Nam, 8.2014
Bình Địa Mộc
(ảnh Mộc nhận giải thưởng thơ VNTN)

THƠ XƯỚNG HỌA CỦA THANG-NGOC-PHO & VU-GIANG


TRÁI SẦU RIÊNG
Tác giả Thang Ngọc Pho

Tạo hóa sinh ra chán vạn loài
Sầu riêng nức tiếng quả không sai
Hương thơm ngào ngạt nhiều người chuộng
Vị ngọt thanh thanh lắm kẻ xài
Cái nghĩa trăm năm đầm giọt lệ
Mối tình trọn kiếp vượt chông gai
Âm dương cách biệt đời vô lượng
Chuyện cũ lưu truyền chẳng nhạt phai
----------------------------
Bài Họa
Vũ giang

Trần gian quả quý có muôn loài
Lạ nhất Sầu Riêng nói chẳng sai
Lúc trước lạ mùi, ai cũng ghét
Khi sau bén vị, lại ưng xài
Quả non trông xấu như da cóc
Trái chín nhìn thô tựa bó gai
Sự tích trái Sầu đời tiếc nuối
Mối tình chồng vợ chẳng hề phai !
— cùng với Thanh Dạ Nguyễn, Quế Hằng Quế HằngThanh Hường Lê