Chủ Nhật, 21 tháng 7, 2013

THANH DẠ TRI ÂN BÁC HỒ

VÀI BÀI TRONG TẬP "CÕI YÊU"

    THANH DẠ : Trót khoe với mọi người CÁI BÌA tập thơ CÕI YÊU,chắc chắn các THI HUYNH,THI HỮU sẽ hỏi :"Cái MẶT TIỀN thì vậy ,còn NỘI THẤT thì RA RĂNG ?".Nói thật là nó cũng chỉ TỐT NƯỚC SƠN thôi mà,KHÔNG ĐÁNG BỎ ĐỒNG TIỀN,BÁT GẠO RA MUA,HOẶC GỬI để làm tội NGƯỜI YÊU THƠ.Không may "ĂN PHẢI ĐŨA THANH DẠ" thì khốn ! Có người còn hỏi :"Chắc trong ấy có nhiều HÀ THIÊN LỘN lắm thì phải .Đấy là vị thuốc bổ,nhưng dùng quá liều RẤT CHI LÀ NGUY HIỂM".Vì vậy,T.D chỉ xin mời MỌI NGƯỜI dùng thử vài THANG (trong 70 thang) cho biết 

 


1.NGHE HÁT DÂN CA

Nghe em hát khúc dân ca
Tôi rưng rưng nỗi nhớ nhà,nhớ quê
Nhớ con sông ,nhớ bờ đê
Nhớ người cắt cỏ,tóc thề,áo nâu...

Bây giờ người ở nơi đâu
Để tôi tìm mãi trong câu :"Người về..." !

2.LỜI NGƯỜI YÊU CŨ

Aỏ ảnh tình yêu - đêm rất xanh
Cho đầu em tựa nhẹ vai anh
Đầu em tựa nhẹ vai tin cậy
Rồi xa-như định mệnh trời dành...!

3.DUYÊN NỢ

Anh có vợ ; Em có chồng
Sao còn duyên nợ cho lòng xuyến xao
Nợ duyên từ những kiếp nào
Trước chưa trả hết,đọng vào kiếp sau

Muôn đời muôn kiếp nợ nhau
Làm sao xóa được nỗi đau nhân tình ?!

4.CẢM XÚC NHA TRANG

Ta đắm mình trong trời,biển Nha Trang
Trong thắc thỏm phía Nhà-giàn sóng dữ
Trong nỗi nhớ Chế Lan Viên một thuở
"Có hay đâu hang Pắc-bó gió lùa"

Ta ôm nhau giỡn sóng,vui đùa
Như có lỗi với người đang cống hiến
đang đối mặt với cuồng phong,nguy biến
giữ vuông tròn trời,biển để ta yêu...!

5.HÒN TRỐNG MÁI

Mãi đứng bên nhau giữa biển,trời
giữa vòng nhật nguyệt,giữa chơi vơi
Bão giông vẫn đứng - điềm nhiên đứng
Nói hộ lời yêu của mọi thời ! 

6.CÕI YÊU

Nhớ nhau trăng đợi,gió chờ
Đêm dài thao thức,bến bờ xôn xao
Mỏi mong nắng gắt,mưa gào
Hoàng hôn tím biếc nhuộm vào cõi mơ

Nhớ nhau trăng đợi gió chờ... 

7.CHỨC BÁC
 
Bác là Bác-của-muôn-người
Bác là Bác-của-muôn-đời cháu con
Dẫu nhiều danh vị vàng son
Đâu bằng CHỨC BÁC nước non gọi Người !

8.CON VỀ THĂM BÁC

Qúy-tỵ xuân nay về gặp Bác
Con và lũ trẻ khóc trong Lăng
Tóc Người như thể càng thêm bạc
Hồn chửa an nhiên cõi vĩnh hằng

Vườn Bác muôn hoa đều nở rộ
Đoàn người viếng Bác cũng đông thêm
Trời xanh,mây trắng,cờ thêm đỏ
Sao vẫn buồn vương tận đáy lòng !