CHÙM THƠ BÁT CÚ CỦA ĐỖ ĐÌNH TUÂN
1. Tự bạch
Tôi đang nặng gánh phó thường
dân
Chưa dám làm thơ chỉ ghép vần
Tiếng trắc tiếng bằng theo
phép cũ
Câu đùa câu thật bỡn người
thân
Văn chương dẫu chẳng nên cơm
cháo
Nghiên bút còn vương chút nợ
nần
Khi họa đôi vần khi tự sự
Cũng là ôn cố để tri tân.
1997
2. Tự chúc tuổi 60
Năm nay tròn sáu chục xuân đời
Nhâm Ngọ xuân về tôi chúc tôi
Sớm sớm lắc lưng cho dẻo sống
Chiều chiều hít thở để dài
hơi
Thưa răng mòn lợi nhai còn tốt
Miếng nạc miếng bì nuốt vẫn
trôi
Thiên lý dặm xa đường chẳng
ngại
Ngựa già gõ vó vẫn ròn tơi.
2002
3. Về vườn
Sáu tư ta mới thật về vườn
Cơm áo bây giờ thôi trải bươn
Thân xác hom hem hình kẻ khó
Tâm hồn thắc thỏm nợ văn
chương
Bánh trăng đêm sữa lung linh
mộng
Rượu gió hoa vườn phảng phất
hương
Khuya sớm vẫn ra người đủng đỉnh
Tình ai ấm lạnh tháng năm trường
?
12/2005
4. Tự sự tuổi 66
Tốn kém lại thêm hại sức mình
Mấy lần đi viện nghĩ mà kinh
Mắt lo tái phát kiềng bia rượu
Thân ngại hao gầy hãi kháng
sinh
Yến ẩm tiệc tùng đành cáo lỗi
Bướm ong hoa nguyệt cũng mần
thinh
Từ nay hắn hóa ra “sư cọ”
“Chay tịnh” quanh năm thế mới
“trình” !
2008
5. Đùa vợ
Việc chợ việc trường thảy giỏi
giang
Nét xoàng nhưng nết lại không
xoàng
Tóc mềm hơi giống lông cò lửa
Da trắng gần như đít chảo
gang
Tiếng nói véo von y vịt đực
Thân hình thon thả hệt cây
nhang
Người ta hiện đại tây đầm cả
Mình vẫn chân quê một gái
làng.
1998
6. Đùa bạn
Năm ngoái năm xưa mải vẽ trò
Vợ chồng bác giáo chạy cong
mo
Khi ngồi gác xép đan ông ngựa
Lúc xuống nhà sau quấy mẻ hồ
Tíu tít tháng ngày nan với giấy
Miên man tuần tiết mũ cùng ô
Năm nay giải nghệ nhàn ra phết
Đã thấy rung đùi nghĩ ý thơ.
1998
7. Đạo già
Nhà giáo về hưu hóa giáo nhà
Ta người đầy đặn với người ta
Bạn bè chia sẻ vui bè bạn
Hoa cỏ vun trồng thú cỏ hoa
Trái phải ngu ngơ đường phải
trái
Xa gần láng máng chuyện gần
xa
Thủy chung như nhất lòng
chung thủy
Già đạo chi hơn giữ đạo già ?
2007
8. So sánh
Tuân – Xuân chung một cái đuôi “uân”
Mà khác biệt nhau đến vạn lần
Xuân những tươi hoa cùng tốt
lá
Tuân thì tóp thịt lại trơ gân
Xuân chừng cốc vũ đà nên nhạc
Tuân mãi sang thu mới ghép vần
Từ đó thơ thơ và thẩn thẩn
Ngày nào hắn cũng ngỡ là xuân
!
2010
9. Đi phố Hóp
Ngẫu hứng hai thày đi phố Hóp
Ba ông đồ hẩm bỗng sum họp
Rượu ngang thịt chó ngồi lai
rai
Biển thánh rừng nho bơi lóp
ngóp
Thiên hạ ngoài đường có kể
chi
Vợ con dưới bếp không bàn góp
Chắc là tàn cuộc khách ra về
Khổ chủ tha hồ mà kí cóp ?
1911
10. Vợ chồng son
Đứa lớn đi rồi bé cũng bon
Ông bà trơ lại vợ chồng son
Khi không con mọn đời đâu trẻ
Lúc đã răng thưa lợi cũng mòn
Miếng nạc miếng bì tuy chợn
chụa
Câu thơ chén rượu vẫn bùi
ngon
Đố ai biết cái xuân xanh cũ
Liệu có âm thầm chịu héo hon
?
1912
6/10/2012
Đỗ Đình Tuân
Em kính chào thày giáo, nhà thơ Thanh Dạ, em đọc trên báo Hải Dương, thỉnh thoảng vẫn gặp sáng tác của thày. Chúc thày sức khỏe!
Trả lờiXóaCám ơn bạn .Mình là "CỘNG TÁC VIÊN TÍCH CỰC" của báo Hải Dương đó bạn.Rất mong bạn thường xuyên tới chơi.Nếu bạn cho tôi địa chỉ,tôi sẽ đến đáp
Xóalễ ngay.Chúc bạn mọi sự như ý !
Chú ơi! Con sang thăm chú! Con chúc chú luôn sống khỏe và làm thơ khỏe chú nhé!
Trả lờiXóaThế đã hết HÚ VÍA sau chuyến đi NINH BÌNH chưa ?Cháu LUÔN VUI nhé !
Xóa