P/s: Một chút thay đổi về cuộc sống. Một nỗi buồn len lén tâm tư. Một bước chân xa dần ... thế là định bỏ facebook nhưng không đành, không được, không nên. Hôm nay Mộc quay về xin chào các bác. Cảm ơn và chúc mọi người một ngày thật vui, thật nồng nàn nhé. Hù!
Một lần tôi thử hóa điên
Xé tà áo cột ưu phiền người dưng
Khách qua đường bước ngập ngừng
Nhớ ngày xưa tự nhiên dừng cuộc chơi
Lang thang cuối đất cùng trời
Như con thuyền quyết định rời dòng sông
Một hôm bụng rỗng rồng rông
Mới hay cơm gạo vốn không vô tình
Điên nhưng thi thoảng giật mình
Sợ khi tĩnh bất thình lình ngất ngư
Vùi đầu vào giấc hao hư
Nhắm con mắt lại coi như chết rồi
Chỉ là chuyện thử điên thôi
Nên câu chữ hóa chập chồi quanh co
Xin em hãy mở lòng cho
Thơ tôi được sống, được lo phận bèo
Mai về xuôi nắng trong veo
Thắp câu lục bát nhẹ gieo vần chiều
À ơi mây nước phiêu diêu
Muốn điên nên đã ít nhiều nhớ em ...
Quảng Nam, 8.2014
Bình Địa Mộc
(ảnh Mộc nhận giải thưởng thơ VNTN)
Như con thuyền quyết định rời dòng sông
Một hôm bụng rỗng rồng rông
Mới hay cơm gạo vốn không vô tình
Điên nhưng thi thoảng giật mình
Sợ khi tĩnh bất thình lình ngất ngư
Vùi đầu vào giấc hao hư
Nhắm con mắt lại coi như chết rồi
Chỉ là chuyện thử điên thôi
Nên câu chữ hóa chập chồi quanh co
Xin em hãy mở lòng cho
Thơ tôi được sống, được lo phận bèo
Mai về xuôi nắng trong veo
Thắp câu lục bát nhẹ gieo vần chiều
À ơi mây nước phiêu diêu
Muốn điên nên đã ít nhiều nhớ em ...
Quảng Nam, 8.2014
Bình Địa Mộc
(ảnh Mộc nhận giải thưởng thơ VNTN)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét