KÍNH GỬI THẦY GIÁO CŨ *
(Rút trong tập thơ HOA ĐỪNG QUÊN
In 1500 cuốn tạiXí nghiệp in Trẻ Hà Nội
giấy phép xuất bản số 40.12.92 GPNT/XB của
Sở Văn Hóa Thông Tin Tỉnh Hải Hưng)
Nghe tin thầy sức khỏe chẳng bình an
Bụi phấn năm xưa còn đau trong phổi...
Đường chẳng phải quá xa
nhưng việc trường
bối rối
Em chưa kịp thăm Thày;
Thày có nói Em
không ?
Ngày Nhà giáo...năm nào
Cũng giữa mùa
đông
Cái giá lạnh thấm truyền đời nhà giáo ? !
Chữ ân nghĩa, bát cơm, manh áo
Năm một lần – Có dịp để thương nhau !
Em không may – Cũng chẳng được sang giầu
Lại nặng nợ với chức, quyền nghề nghiệp
Bao vốn liếng đổ dồn vào trang viết
Đổ dồn vào Công-Qũy-Của-Ngày-Mai...
Ôi, mùa đông dằng dặc biết bao dài
Mà sức lực một con người có hạn
Em đôi lúc cũng thoáng buồn, thoáng chán
Được nhớ Thầy; Em lại bớt phân vân
Học trò giờ thương chúng em hơn
Sẽ có đứa theo nghề dạy học
Sẽ có đứa không nề khó nhọc
Đi theo đường Thầy đi, Em đi
Dù biết rằng sức khỏe chóng suy
giữa đông giá, cánh phổi gầy trần trụi
Phấn cứ viết, cứ bay, và cứ bụi
Bao tâm hồn lớp trẻ thắm thêm lên !...
Quê hương 20/11/1989 T.D
*Khi đang dự trại viết văn, thì bạn tôi – người cùng quê với thầy –thông
tin: Thầy KH đang ốm nặng vì bệnh phổi . Tôi không thể bỏ trại, đành gửi bức
Thư Thơ này tạ lỗi với Thầy
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét