Thứ Sáu, 25 tháng 4, 2014

VỀ MỘT HỌC TRÒ CŨ : TRẦN KHOA ( Bài của thạc sỹ Nguyễn Văn Hưng - Phó Hiệu trưởng trường THPT Mạc Đĩnh Chi Hải Dương trong buổi chia tay Trần Khoa nhận công tác tại đơn vị mới )

SÁNG MÃI MỘT NGỌN LỬA, ĐẸP MÃI MỘT TẤM LÒNG
Tác giả: Nguyễn Văn Hưng 




Trường THPT Mạc Đĩnh Chi được thành lập đến nay đã 35 năm, trải qua 4 thế hệ Hiệu trưởng, đồng chí Trần Khoa là thế hệ Hiệu trưởng thứ 4. Một năm đảm nhiệm chức vụ Hiệu trưởng, đồng chí Trần Khoa đã thực sự đem lại một làn gió mới, một luồng sinh khí mát mẻ, dễ chịu, hài hòa làm nức lòng cả Hội đồng Sư phạm nhà trường; một cơ chế vận hành thông thoáng, linh hoạt đang đà phát triển. Nhưng vì nhiệm vụ chính trị, đồng chí Trần Khoa sẵn sàng đến nhận công tác ở một môi trường mới còn nhiều khó khăn và hoàn toàn mới mẻ. Đây là một trọng trách nặng nề mà Sở Giáo dục và Đào tạo Hải Dương đặt lên vai đồng chí.
Năm 1998, đồng chí Trần Khoa chuyển về trường công tác cho đến nay đã được 16 năm. Trong khoảng thời gian đó, dù ở cương vị nào, đồng chí Trần Khoa có những đóng góp đáng kể cho sự phát triển chung của nhà trường. Từ khi đồng chí được cấp trên bổ nhiệm Hiệu trưởng, Bí thư Đảng ủy, trên cương vị mới, bằng lòng nhiệt huyết, say mê của sức trẻ, đồng chí là người thuyền trưởng định hướng con đường nhà trường một lối đi riêng trên dòng hải lưu không hề lẫn nhòa mà rất đối thuận chiều mát mái. Trong những năm qua, đồng chí tổ chức các sự kiện của nhà trường rất thành công, ấn tượng, vui vẻ, đoàn kết, có tính giáo dục truyền thống, biểu đạt cho nét đẹp văn hóa sư phạm, tạo thành hiệu ứng rung chấn cảm xúc giao thoa giữa thầy cô với các em học sinh thân yêu. Đặc biệt đồng chí là người đặt viên gạch đầu tiên xây nền móng vững chắc ngôi nhà chung của Hội Cựu học sinh khu vực phía Bắc. Hội đã thể hiện những nghĩa cử cao đẹp như tri ân thầy cô nhân ngày 20/11; ngày Tết cổ truyền; tặng quà cho học sinh nghèo vượt khó khi mỗi độ Tết đến, xuân về. Với tư duy mẫn tiệp xuất phát từ trái tim nhạy cảm, đồng chí cùng các thành viên đã hình thành và thắp sáng lên một Hệ giá trị. Đó là Hệ giá trị Hội Cựu học sinh THPT Mạc Đĩnh Chi.
Tổng kết chặng đường công tác của đồng chí ở trường ta trong 16 năm qua, có thể khẳng định, đồng chí Trần khoa luôn lấy chữ Tâm làm la bàn định hướng cho mọi hành động, làm kim chỉ nam cho tư duy của mình. Đó là cái Tâm trong cách ứng xử với thời thế; cái tâm trong quan hệ đúng mực với đồng nghiệp; cái Tâm trong nghĩa trọng thầy trò; cái Tâm của đạo đức nhà giáo. Chính vì thế, đồng chí đã dành trọn được sự tin yêu, mến phục của cả tập thể Hội đồng Sư phạm nhà trường, sự kính trọng, ngưỡng mộ của các thế hệ học sinh. Đấy là phần thưởng cao quý nhất, là tấm huân chương tinh thần vô giá mà đồng chí xứng đáng được nhận.
Hẳn chúng ta còn nhớ năm 2013, trong quyết định cuối cùng, đồng chí Trần Khoa cũng cho thấy sự sáng suốt, bình dị của mình: Nếu chọn con đường chính trị thăng tiến thì phải đoạn tuyệt với bảng đen phấn trắng, và đồng chí đã dứt khoát lựa chọn con đường thứ hai, ở lại trường để được dạy dỗ các em học sinh – nguồn cảm hứng bất tận, điểm tựa tinh thần vững chắc trong cuộc đời dạy học; được gần gũi, sẻ chia, gánh vác cùng với đồng nghiệp biết bao bộn bề của trường lớp trên con đường hội nhập. Thấu hiểu nhân tình thế thái, thấu hiểu cái anh minh của lòng người, đó là điều mà đồng nghiệp, anh em, bạn bè, phụ huynh học sinh và các thế hệ học trò luôn quý mến, tin tưởng ở đồng chí. Đồng chí tự đáy lòng coi mình thuộc về học sinh, tất cả vì học sinh thân yêu thì chính các em học sinh tự nhiên coi đồng chí đã thuộc về họ. Có lẽ đó là điều quý giá nhất với đồng chí, quý giá hơn tất thẩy những lời ngợi ca, hơn tất thảy những gì cuộc đời đã vinh danh.
Hôm nay Hội đồng Sư phạm tổ chức chia tay đồng chí Trần Khoa – Bí thư Đảng ủy, Hiệu trưởng nhà trường luân chuyển công tác. Đây là cuộc chia tay rất đỗi ngọt ngào, đong đầy cảm xúc đa diện: Có người đang mang một tâm trạng hụt hẫng, trống trải; có người cảm thấy luyến tiếc, khôn nguôi; có người vẫn còn ngỡ như là không phải sự thật; và có người không muốn đồng chí dời xa. Tất cả chúng ta đang chìm trong một không khí, một cảm xúc nao lòng người ở, thẫn thờ người đi. Nhưng cũng trong cuộc chia tay này, thực sự có một cái gì ấm áp lan tỏa trong tim mọi người, một cái gì thân thương, gần gũi nhau hơn, thấy những gì tốt đẹp nhất trong mình trỗi dậy mạnh mẽ. Đó là cái bắt tay động viên nhau đoàn kết nơi ghế đá sân trường của những người ở lại; đó là lời dặn dò chân tình, gan ruột với đồng nghiệp, với các em của người ra đi; đó là những giọt nước mắt đầy vơi trong đêm khuya khi giấc ngủ chưa tròn của một ai đó…Đấy không phải là những cảm xúc nhất thời, bộc phát mà là một sự dồn nén của tình cảm sâu thẳm từ trong tâm cảm, tâm thức của đồng nghiệp đã biến thành những làn sóng yêu thương tràn đầy sự trân quý. Phải chăng đồng chí Trần Khoa đã để lại một hình ảnh đẹp, một niềm tin cần thiết, như một chất kết dính, như một tấm gương để chúng ta gửi gắm một niềm hy vọng.
Cuộc đời vốn hết sức công bằng, không bao giờ một tấm gương đẹp, một con người có Tâm lại bị phủ nhận trước sự đánh giá của xã hội và đồng nghiệp. Thời gian đã lên tiếng và trả lời hộ anh. Trong những ngày chúng ta được biết anh luân chuyển công tác theo sự điều động của cấp trên, uy tín và tầm ảnh hưởng của anh càng được đẩy lên cao dù anh vẫn lặng lẽ, kín đáo. Đã từ rất lâu, vị trí của anh trong ngôi trường này mà tình cảm và lòng quý trọng của chúng tôi dành cho anh là bất biến, là không gì có thể lay chuyển nổi. Đó là tài sản tinh thần vô giá mà cả Hội đồng Sư phạm nhà trường xin tặng anh trong giờ phút chia tay đầy lưu luyến và ý nghĩa này. Chúng tôi – những người ở lại, chúc anh đến nơi công tác mới luôn mạnh khỏe, bình an và đem tâm huyết, trí tuệ của mình xây dựng trường THPT Nam Sách 2 ngày càng phát triển. Chúng tôi mong anh luôn nhớ về mái trường THPT Mạc Đĩnh Chi thân yêu – nơi ấy có những đồng nghiệp và các em học sinh của anh vẫn đang dõi theo từng bước chân anh đi. Tất cả chúng tôi – những người ở lại, mãi coi anh là người thân, người anh, người em, người học trò ưu tú trưởng thành từ ngôi trường này và luôn mở rộng cánh cửa đón anh trở về thăm lại trường xưa bằng tất cả tấm chân tình thương nhớ. Chúng ta, những người ở lại, trong giờ phút này hãy nắm chặt tay nhau, đoàn kết hơn nữa để duy trì những gì là cốt cách tâm hồn của trường ta, những gì là truyền thống tốt đẹp của trường ta mãi mãi bền vững xứng danh tên tuổi Lưỡng quốc Trạng nguyên Mạc Đĩnh Chi và quyết tâm đồng chí, đồng lòng đưa nhà trường vững bước đi lên.
Những tình cảm sâu sắc mà cả Hội đồng Sư phạm nhà trường dành cho đồng chí Trần Khoa trong buổi chia tay ngày hôm nay là một dấu ấn đẹp đẽ vô cùng. Dấu ấn đó chỉ có thể thăng hoa vào những phút dây cuối khi chúng ta được kiểm chứng bằng cả tấm lòng đan kết tấm lòng, bằng tình cảm nói hộ tình cảm. Những giọt nước mắt ấm nồng của người ra đi hòa trong nước mắt nghẹn ngào của người ở lại. Tất cả những trái tim đều tan chảy theo theo dòng cảm xúc: hụt hẫng, trống trải, bịn rịn, luyến tiếc, khôn nguôi. Những gì tốt đẹp nhất mà chúng ta và đồng chí Trần Khoa dành cho nhau sẽ là một kỉ niệm đẹp, là một tài sản tinh thần vô giá mà mỗi chúng ta cần phải lưu giữ một cách trân trọng.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét