Bỏ bảng cửu chương hay tiếng Tây tiếng Tàu xuống, những bài học từ cuộc sống mới là điều mẹ cần dạy con.
Là một người mẹ, nghĩa là ta phải luôn biết cân bằng trong mọi thứ.
Giữa việc nuôi và việc dạy, không được trọng béo tốt, khinh tập đi. Giữa
việc dạy “lễ” và dạy “văn”, cũng không được trọng văn toán, khinh lễ
nghĩa. Tôi biết, rất nhiều bà mẹ dạy con tập đọc từ tuổi lên hai, dạy
con tiếng anh từ thủa lên ba, dạy con cả bảng cửu chương ngay từ khi bé
chưa bước chân vào lớp 1. Mong muốn có con giỏi giang hơn người, điều
này không sai. Tuy nhiên, hãy tạm thời bỏ qua chúng một bên, vì theo
tôi, những bài học cuộc sống mới là điều ta cần giải quyết ngay bây giờ.
Hãy dạy con những điều sau trước khi là quá muộn
1. Người lạ không phải ai cũng tốt
Bài học muôn thủa nhưng không bao giờ là thừa với trẻ con, những cô
bé cậu bé mà “ai cho kẹo là yêu”. Trẻ con ở mọi lứa tuổi cần được dạy
cách nhận thức được môi trường xung quanh và hiểu rằng người lạ cần phải
được tránh.Việc giảng dạy cho trẻ về người lạ nguy hiểm nên bao gồm
cảnh báo về những người lạ yêu cầu bé giúp đỡ, xin tiền, nhờ dẫn đường
hoặc cho kẹo, bánh. Tôi thưởng thủ thỉ với con “Nếu có ai cho Bi bánh mà mẹ không có ở đấy thì Bi có nhận không?” hay “Nếu Bi bị lạc mẹ mà có người nhờ dắt Bi đi thì Bi có đi cùng không hay đứng yên đợi mẹ?”. Những lúc đấy, con trai tôi luôn trả lời dõng dạc “Con chỉ theo mẹ thôi”.
2. Biết nói “cám ơn” và “xin lỗi”
Hai từ đơn giản nhưng lại vô cùng quan trọng đối với trẻ. Dạy bé biết
nói “cám ơn” và “xin lỗi” không chỉ là dạy con cách cư xử thông thường.
Chính từ những phép tắc lịch sự này, trẻ sẽ phát triển thành sự kính
trọng đối với người hơn tuổi và sẽ giúp mẹ thiết lập cho bé một thái độ
kỹ luật tốt khi lớn lên. Trẻ biết nói “cám ơn” và “xin lỗi” thường sau
này cũng sẽ là những đứa trẻ điềm đạm, biết suy trước nghĩ sau trước mỗi
vấn đề, mỗi tình huống trong cuộc sống. Tôi luôn dặn con, phải biết
“cám ơn” khi một ai đó giúp đỡ mình, thể hiện sự quan tâm, lòng tốt của
họ với mình. Và từ “xin lỗi”, nó không có nghĩa là con có lỗi. Nó có
nghĩa là con tôn trọng mỗi quan hệ của con với người đó.
3. Làm việc nhà và trách nhiệmCha mẹ đừng nghĩ trẻ chỉ cần ăn ngoan, ngủ kỹ, học giỏi đã là đủ là tốt (ảnh minh họa)
Làm việc nhà là một vô cùng quan trọng trong việc giáo dục trẻ nhỏ mà
ngày này, vì quá yêu chiều con cái, các bậc cha mẹ thường hiếm khi để
trẻ phải đụng tay vào việc gì. Một đứa bé 5 tuổi chưa biết tự lau nhà,
lau bàn ghế, bọn bàn ăn giúp mẹ, gấp quần áo giúp bố…thì không hề là một
việc đáng tự hào. Trẻ nhỏ học được nhiều thứ qua những việc nhà vụn vặt
như vậy. Làm việc nhà không chỉ giúp bé có thêm kỹ năng sống, tránh
thành những chú “gà công nghiệp” mà qua đó, tôi còn dạy được con về
trách nhiệm – một thứ vô hình nhưng ai cũng cần phải có.
4. Khi bị bắt nạt phải làm thế nào?
Làm gì có bậc cha mẹ nào không xót xa khi nhìn thấy cô bé, cậu bé
đáng yêu của mình trở về nhà với vài vết bầm tím trên tay hay giọt nước
mắt còn chưa khô trên má vì bị bạn giật mất đồ chơi, sách vở, bút thước.
Bắt nạt bạn bè, dù là trực tiếp (đánh đập, cấu xé..) hay gián tiếp (sỉ
nhục, trêu đùa, cô lập)… đều là hành vi không thể chấp nhận được. Tuy
nhiên ngày nay, nó lại dường như càng trở nên phổ biến trong lứa tuổi
học sinh 9x, 10x. Hành xử thế nào khi con bị bắt nạt là một câu hỏi mà
rất nhiều bậc phụ huynh đặt ra. Nhiều phụ huynh khuyên con “tẩn” lại cho
bạn một trận, thậm chí họ còn nóng lòng muốn ra mặt giùm con, song theo
tôi, cách làm này chưa thực sự hoàn hảo.
Tôi luôn chú ý tới biểu hiện của con khi đến trường và từ nhà về. Tâm
sự với con để giúp con ứng phó, biết cách cư xử với những đứa bạn hay
bắt nạt bé sao cho phù hợp với hoàn cảnh.
5. Sự tự tin
Thế hệ tôi, thế hệ chúng ta đã nhút nhát, đã cúi đầu đủ rồi. Bây giờ,
điêu tôi muốn dạy con, chính là sự tự tin. Tôi luôn đưa con đến những
lớp học, những khu vui chơi, những nơi có đông người và khuyến khích bé
tự tin giao tiếp, tự tin phát biểu suy nghĩ, ý kiến và tự tin vào chính
bản thân mình. Một trong những cách tốt nhất để xây dựng sự tự tin ở
trẻ, đó là người mẹ phải cho con thấy được bản thân bé là người có ích,
có tài năng và khả năng.
6. Giá trị của đồng tiềnKhông bao giờ là quá sớm để dạy con về chuyện tiền bạc – những thứ sẽ tiếp xúc với trẻ ngay từ khi mới 3,4 tuổi. Thay vì để con cầm tiền lì xì, cầm tiền của người lớn cho đi mua bán lung tung và vô tư đòi hỏi suốt ngày. Tôi lên kế hoạch dạy con biết giá trị của đồng tiền bằng cách chỉ cho con tiền tiêu vặt khi bé lao động và tự kiếm ra được nó. Bé cũng cần phải học cách tiết kiệm, cách chi tiêu sao cho hợp lý và biết phân biệt giữa cái mình CẦN và cái mình MUỐN. Ngoài ra, muốn trẻ hiểu rõ giá trị của đồng tiền, không gì thiết thực hơn người lớn phải là tấm gương sáng cho con.
7. Tầm quan trọng của vận động và thể dục thể thao
Trẻ em ngày nay béo phì ngày càng nhiều. Điềm toán thì 10 mà điểm thể
dục thì 1. Tôi biết rõ điều đó. Để tránh đi vào “vết xe đổ” của những
bậc phụ huynh đi trước, tôi luôn cố ý rủ rê con mình bỏ bàn học, bỏ tivi
đứng dậy để ra ngoài trời và tham gia vận động, bất kể chỉ là đi bộ
loanh quanh hay tham gia hẳn một lớp học bơi. Vận động cũng sẽ giúp bé
cao lớn, thêm tự tin và nhanh nhẹn.
8. Không phán xét sự khác biệt
Phân biệt giàu nghèo, phân biệt giới tính, phân biệt vẻ bề ngoài…đều
là những thứ trẻ không bao giờ hiểu lý do vì sao nhưng lại vô tình bị
ảnh hưởng bởi những người lớn xấu xí. Tôi luôn dạy con không bao giờ
được phán xét người khác chỉ vì họ không giống mình. Một bạn nhỏ ở lớp
thích ngồi học hơn chạy nhảy vào giờ ra chơi không phải là người “quái
dị”. Một cô bé lớp 1 nhưng 40kg cũng không phải là kẻ “tham ăn” hay đáng
xấu hổ. Mỗi người có một cá tính riêng, sở thích riêng và con phải tôn
trọng điều đó.
9. Được là chính mình là điều quan trọngCó thể bé thích ca hát hơn thích học toán, thích làm cầu thù bóng đá hơn là doanh nhân kiếm tiền …đó là sở thích thuần túy tự nhiên của trẻ. Tôi không bao giờ gượng ép con phải sống như những gì bố mẹ mong muốn. Bố mẹ cần dạy trẻ hiểu được rằng sở thích, đam mê của bé chính là năng khiếu, là điều khiến trẻ trở nên đặc biệt, khuyến khích trẻ để bé được hoạt động, được nói lên bản thân và sáng tạo. Nhưng trên hết, điều tôi muốn dạy nhất, đó là truyền cho con lòng can đảm để theo đuổi những lựa chọn của riêng mình.
"Tiếc ,tiếc lắm thay!
Trả lờiXóaMôn "luân lý" không hiểu họ bỏ từ bao giờ!
Rồi môn "giáo dục công dân" đã đạt được những thành quả tuyệt vời:7 điều tra viên trong vụ VU CÁO VĨ ĐẠI ở Bắc giang đối với ông Chẩn.
Sao họ không triệu ông Thanh Dạ về soạn sách giáo khoa "LUÂN LÝ" để thầy trò cùng học trong trường phổ thông"?
---
Một bác tuổi đã nhớn,vừa dọn mẹt rau,vừa nói những câu này,khi HN đọc bài vieeta của anh Thanh Dạ.
Họ không điều ông THANH DẠ về soạn SGK môn GDCD hoặc môn LUÂN LÝ là vì QUAN ĐIỂM GD CỦA ÔNG ẤY KHÔNG GIỐNG HỌ .Do đó,ông ấy chỉ soạn giảng cho HS trường ông ấy quản lý thôi .May mà họ không đuổi ra khỏi ngành là phúc rồi ! Bây giờ,ngay cả phụ huynh cũng chỉ muốn con ĐI HỌC ĐỂ LÀM TIỀN chứ mấy ai nghĩ cho con ĐI HỌC ĐỂ LÀM NGƯỜI ? Bởi HỌC LÀM NGƯỜI khó hơn HỌC LÀM TIỀN nhiều !
XóaRất hay, cám ơn đã share. Mình có 1 trang
Trả lờiXóaNhạc hay với nhiều bài nhạc việt đang hot hiện nay nè. Mọi người nghe thử nha !