Thứ Ba, 4 tháng 6, 2013

THƠ CỦA BẠN THƠ (TỪ HẢI-PHÒNG)


THƠ CỦA BẠN THƠ
(Huy Hẹn – Hải Phòng )


1.HẢI PHÒNG TP CẢNG

Hải Phòng đã đến khó mà quên
Đất cảng tưng bừng khí thế lên
Núi đẩy trời xanh cao chút nữa
Sông lùa biển biếc rộng ra thêm
Cơ quan xí ngiệp vui ca sớm
Nhà máy công trường rộn kíp đêm
Đổi mới cơ ngơi muôn chốn đẹp
Hải Phòng đã đến khó mà quên

2.CÁT BÀ BIỂN ĐẢO

Biển trời bát ngát một màu xanh
Đảo đá trầm tư dáng tựa thành
Bến cá chiều về no mắt chị
Cảng tôm sớm đến ấm lòng anh
Nhà hàng cửa mở mời du khách
Phố mới tầng cao đón gió lành
Gian khó qua rồi đời đổi mới
Cát Bà ta đó đẹp như tranh

3.MỘT MIỀN QUÊ

Đặt bút đề thơ Vĩnh Bảo mình
Một miền quê lúa mượt mà xinh
Đông y nổi tiếng Đào Công Chính
Sấm ký lừng danh Nguyễn Trạng Trình
Đời nối đời sau tròn chữ hạnh
Người noi người trước trọn niềm vinh
Cháu con hãnh diện cùng tiên tổ
Xây đẹp quê hương sống nghĩa tình

2 nhận xét:

  1. Gái ngoan:
    Nghe cha ra phố bán hàng rong
    Dẻo miệng nhanh chân dễ kiếm đồng
    giúp chị manh quần khi sớm hạ
    Đỡ em tấm áo lúc chiều đông
    Thị thành bụi bặm không vương mắt
    Phố xá rùm beng chẳng bận lòng
    Cô gái quê nghèo ngoan tính nết
    Sang giầu đô thị khối nhà mong
    Tự Ngẫu
    Gia cảnh mình xưa chẳng mấy thừa
    Từng quen tiết kiệm lỡ khi mưa
    Vách sau dán tạm tờ tranh cũ
    Tường trước treo xằng vế đối xưa
    Lên xuống sun xoe lòng chả mộng
    Ra vào luồn cúi dạ không ưa
    Biết rằng khối kẻ cho là cổ
    Sinh hoạt bình dân giữ mức vừa
    Ngân vang
    Đồng hồ tích tắc đếm thời gian
    Dẫu nắng hay mưa vẫn nhịp nhàng
    Nghi kỵ nơi kia không đếm xỉa
    Tị hiềm chốn nọ chẳng liên can
    Đêm ngày trung thực cùng người khó
    Sớm tối công bằng với kẻ sang
    Bụi bặm thường hay gây rắc rối
    Không sờn chuông dõng dạc ngân vang
    Huy Hẹn
    01696987062

    Trả lờiXóa
  2. Gái ngoan:
    Nghe cha ra phố bán hàng rong
    Dẻo miệng nhanh chân dễ kiếm đồng
    giúp chị manh quần khi sớm hạ
    Đỡ em tấm áo lúc chiều đông
    Thị thành bụi bặm không vương mắt
    Phố xá rùm beng chẳng bận lòng
    Cô gái quê nghèo ngoan tính nết
    Sang giầu đô thị khối nhà mong
    Tự Ngẫu
    Gia cảnh mình xưa chẳng mấy thừa
    Từng quen tiết kiệm lỡ khi mưa
    Vách sau dán tạm tờ tranh cũ
    Tường trước treo xằng vế đối xưa
    Lên xuống sun xoe lòng chả mộng
    Ra vào luồn cúi dạ không ưa
    Biết rằng khối kẻ cho là cổ
    Sinh hoạt bình dân giữ mức vừa
    Ngân vang
    Đồng hồ tích tắc đếm thời gian
    Dẫu nắng hay mưa vẫn nhịp nhàng
    Nghi kỵ nơi kia không đếm xỉa
    Tị hiềm chốn nọ chẳng liên can
    Đêm ngày trung thực cùng người khó
    Sớm tối công bằng với kẻ sang
    Bụi bặm thường hay gây rắc rối
    Không sờn chuông dõng dạc ngân vang
    Huy Hẹn
    01696987062

    Trả lờiXóa